Nguyễn Bính

Truyện Cổ Tích

Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm,
Kén nhân tài mở Điệp lang khoa .
Vua không lấy Trạng, vua thề thế .
Con bướm vàng tuyền đậu Thám Hoa .
Vua liền gọi gã con gái yêu,
Nàng đẹp như em, chả nói điêu .
Vua nuông hai vợ chồng phò mã,
Cho nhỡn xem hoa sớm lại chiều .
Một hôm hai vợ chồng quan Thám,
Mê mãi xem hoa lạc lối về .
Vợ khóc: "Mình ơi! Em hãi lắm!"
Trời chiều lạc lối tới vườn lê .
Vườn đầy hoa trắng như em ấy,
Bỗng một bà tiên hiển hiện ra .
Sao mà đẹp thế! Tiên mà lại!
Nữ chúa vườn lê đi thăm hoa .
Bà thấy vợ chồng con bướm dại
Sụt sùi ngồi khóc dưới hoa lê .
Đến bên âu yếm, bà thương hại:
"Ý hẳn hai con lạc lối về ?"
"Đây về nước Bướm đường thì xa,
Về tạm nhà ta ngủ với ta .
Có đủ chăn thêu cùng gối gấm,
Có nhiều bánh ngọt ướp hương hoa ..."
Đêm ấy chăn êm và gối êm,
Vợ chồng ăn bánh với bà tiên .
Ăn xong thoát chốc liền thay lốt,
Chồng hóa làm anh, vợ hóa em .
1938

Được bạn: DacTrung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Truyện Cổ Tích"